Tục thờ lửa

Một nghi lễ thờ lửa trong lễ hội Gromada Mir ở Ba Lan
Một nghi lễ dâng cúng thần lửa

Tục thờ lửa (Fire worship) là việc thờ cúng lửa hoặc thần thánh hóa ngọn lửa được biết đến trong nhiều tôn giáo, tín ngưỡng khác nhau. Lửa đã là một phần quan trọng trong văn hóa loài người kể từ thời kỳ đồ đá cũ, những hình ảnh người cổ xưa nhảy múa xung quanh ngọn lửa như là một trong những hình thái tôn giáo sơ khai. Các quan niệm tôn giáo hoặc thuyết vật linh liên quan đến yếu tố lửa (hỏa) được cho là có nguồn gốc từ thời kỳ tiền nhân loại sơ khai như vậy. Về mặt khảo cổ học, bằng chứng về việc thờ cúng lửa và nghi thức hỏa táng của người Ấn-Iran được tìm thấy ở quá trình chuyển đổi từ văn hóa Sintashta sang văn hóa Andronovo vào khoảng năm 1500 TCN[1]. Thờ lửa phổ biến trong tôn giáo Vệ Đà và tôn giáo Iran cổ đại, trong khi hỏa táng trở nên phổ biến trong Ấn Độ giáo, nó lại bị cấm trong Bái hỏa giáo (Zoroastrianism)[2]. Bằng chứng về việc thờ cúng lửa cũng đã được tìm thấy tại các địa điểm ở Thung lũng Indus ở Kalibangan và Lothal[3].

Biểu hiện

Trong ngôn ngữ Ấn-Âu, có hai khái niệm liên quan đến lửa, thứ nhất là khái niệm về một loại sinh vật sống được gọi là Agni (hỏa) mà tiếng Anh gọi là Ignite từ tiếng Latin ignis, tiếng Ba Lanogieńtiếng NgaOgon và một loại vô tri mà tiếng Anh đọc là fire (lửa), tiếng Hy Lạppyr, tiếng PhạnPu[4][5], sự khác biệt tương tự cũng tồn tại đối với dạng nước[6]. Trong các câu chuyện kể của Kinh thánh tiếng Do Thái, Đức Chúa trời Gia Vệ (Yahweh) thường giao tiếp bằng lửa, chẳng hạn như qua bụi gai cháy trong truyện kể tại Sách Xuất hành và cột lửa dẫn đường cho dân Y-sơ-ra-ên[7]. Ngọn Lửa Thánh trong Nhà thờ Mộ Thánh ở Jerusalem trong Cơ đốc giáo đã được ghi chép liên tục kể từ năm 1106 sau Công Nguyên[8]. Lửa thường được sử dụng làm biểu tượng hoặc dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của Chúa trong Cơ Đốc giáo và vì nó được cho là một sự sáng tạo cùng với nước và các yếu tố khác. Trong Tân Ước, Chúa Giêsu được tả lại là người mang lửa đến cho trái đất[9], Chúa Thánh Linh đôi khi được gọi là "cái lưỡi lửa"[10]. Trong Kitô giáo, việc thờ lửa được bảo tồn thông qua những ngọn nến thánh lễ[7].

Trong Hỏa giáo, ngọn lửa được coi là đại diện của sự thuần khiết và là biểu tượng của lẽ phải và sự thật. Ngày nay tín điều này được giải thích là do lửa khi cháy ngày càng bốc cao và bản thân nó không thể bị vấy bẩn. Sadeh và Chaharshanbe Suri đều là những lễ hội liên quan đến lửa được tổ chức trên khắp Đại Ba Tư và bắt nguồn từ khi đạo Hỏa giáo (Zoroastrianism) vẫn còn là tôn giáo chiếm ưu thế trong khu vực. Tuy nhiên, Bái hỏa giáo đôi khi bị mô tả sai là một tôn giáo thờ lửa, trong khi đó là một đức tin độc thần với Ahura Mazda là nhân vật trung tâm và vũ trụ học nhị nguyên về thiện và ác. Ngọn lửa chỉ đơn giản là đại diện cho trí tuệ tâm linh và sự thuần khiết, nhưng không được tôn thờ. Trong Lịch sử tôn giáo Vệ Đà truyền thống của Ấn Độ giáo thì ngọn lửa là yếu tố trung tâm trong nghi lễ Yajna, với "lửa" Agni, đóng vai trò trung gian giữa người thờ phượng và các vị thần khác. Các khái niệm liên quan là nghi lễ Agnihotra, lời kêu gọi đặc tính chữa bệnh của lửa; nghi lễ Agnicayana, tức là dọn một bàn thờ lửa cho Agni; và Agnistoma là một trong bảy Somayajna. Trong Vaishnava truyền thống của Ấn Độ giáo, Agni được coi là ngôn ngữ của Vishnu, do đó coi tất cả các vật hiến tế dâng lên bất kỳ vị thần nào cuối cùng đều là vật hiến tế cho Vishnu[11].

Hình ảnh

Tục thờ lửa
Tục thờ lửa

Chú thích

  1. ^ Diakonoff, Igor M. (1995). “Two Recent Studies of Indo-Iranian Origins” (PDF). Journal of the American Oriental Society. 115 (3): 473–477. doi:10.2307/606224. ISSN 0003-0279. JSTOR 606224. Truy cập ngày 9 tháng 1 năm 2022.
  2. ^ Kreyenbroek, Philip G. (11 tháng 1 năm 2013). Living Zoroastrianism: Urban Parsis Speak about their Religion (bằng tiếng Anh). Routledge. ISBN 978-1-136-11970-5. Truy cập ngày 9 tháng 1 năm 2022.
  3. ^ Young, L. M. (1976). [Review of Lothal and the Indus Civilization, by S. R. Rao & M. Wheeler]. Asian Perspectives, 19(2), 308–309. http://www.jstor.org/stable/42927928
  4. ^ “Fire”. etymonline.com.
  5. ^ Mallory, J. P.; Adams, D. Q., (eds.). Encyclopedia of Indo-European culture. London, Chicago: Fitzroy Dearborn Publishers, 1997. p. 202.
  6. ^ Mallory, J. P.; Adams, D. Q., (eds.). Encyclopedia of Indo-European culture. London, Chicago: Fitzroy Dearborn Publishers, 1997. p. 636.
  7. ^ a b “Bible Gateway passage: Hebrews 12:29 - New International Version”. Bible Gateway (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 8 tháng 11 năm 2021.
  8. ^ “Holy Fire. Holy Fire in Jerusalem is yearly miracle in Church of Holy Sepulchre”.
  9. ^ “Bible Gateway passage: Luke 12:49-56 - New International Version”. Bible Gateway (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 8 tháng 11 năm 2021.
  10. ^ “Bible Gateway passage: Matthew 3:11 - New International Version”. Bible Gateway (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 8 tháng 11 năm 2021.
  11. ^ Madhulika Sharma (2002). Fire Worship in Ancient India. Jaipur Publication Scheme. ISBN 978-81-86782-57-6.

Tham khảo